truyen sex| doc truyen hay

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

Truyen sex - Một lúc đã yêu

Chương 1 

Mùa đông giá lạnh... 
Sương trắng bao trùm... 
   Ánh nắng chiếu rọi xuống vườn đào một màu vàng nhạt, ánh nắng không đủ ấm để xoa dịu không khí lạnh của doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat mùa đông, lớp sương mù vẫn chưa chịu tan đi mặc dù trời đã chuyển dần về trưa. " ui cha" cô bé rụt tay lại khi có một vị khách vô tình nhẫm lên tay, cô bé ngẩng đầu ngước nhìn vị khách vô tình ấy. 
    Gã đảo mắt nhìn quanh như tìm kiếm một thứ gì đó ánh mắt gã thất vọng bỗng rực sáng khi nhìn thấy một cây đào phía cuối vườn, gã bước vội đến bên ông chủ vườn đào nói như ra lệnh. 
- Chặt cho tôi cành đào phía cuối vườn. 
Ông chủ nhìn gã vẻ khó xử xong ông cũng nói. 
- Nếu cậu thực muốn mua hãy hỏi cô bé kia. 
Nói đoạn ông chỉ vào cô gái có tên rất ngộ mà cũng rất tây, Saphi là tên của cô gái, gã bước nhanh về phía Saphi nói như ra lệnh. 
- Chặt nhanh cho tôi cành đào phía cuối vườn. 
Nghe thái độ lạnh nhạt Saphi dừng tay thu dọn ngước nhìn, gã khoảng 22 tuổi hoặc nhiều hơn một chút, gã rất bảnh, lịch sự trong bộ đồ veston màu đen, gã đặt lên tay Saphi một xấp tiền rồi quay sang bảo con trai ông chủ vườn đào. 
- Anh chặt cho tôi phải cẩn thận kẻo hỏng hết hoa. 
Saphi ngơ ngác nhìn, hết nhìn gã rồi nhìn tiền trên tay đang múa, tung bay biến theo chiều gió, đây là lần đầu Saphi cầm số tiền lớn trong tay. Tiếng động cơ ôtô chuẩn bị lăn bánh Saphi giật mình vội lao lên đầu xe chặn lại, tiếng phanh thắng gấp đến run người, tài xế mặt tái xanh khi nhìn khoảng cách giữa người và mui xe chỉ trong gang tấc, gã hoàn hồn mặt tím đen vì giận gã quát. 
- Đồ điên, muốn chết hả? 
Saphi đưa xấp tiền ra trước mặt gã. 
- Trả lại anh. 
- Gì thế? Gã cau mày hỏi lại 
- Tiền, trả lại cành đào cho tôi. 
- Cô điên rồi à? Đồng ý bán cho tôi bảo trả lại là trả ngay hả? Giọng gã đầy vẻ bực bội 
- Tôi đồng ý bán cho anh khi nào? Là tự anh chặt chứ. 
Gã nhìn Saphi bằng nét mặt khó chịu như khỉ ăn phải ớt 
- Muốn đòi thêm tiền thì bảo thẳng ra 
- Nói nhiều quá, bảo trả thì trả mau lên 
Người ngồi sau ghế phụ lái lên tiếng 
- Mau đi thôi. 
Gã tài xế tên là Khánh lễ phép lên tiếng. 
- Cậu chủ, con bé này đòi  lại hoa tính sao đây. Vừa nói gã vừa chỉ tay vào mặt Saphi,  doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat Saphi níu mày gạt tay gã qua bên 
- Tôi ghét nhất ai chỉ tay vào mặt. 
Cái người được gọi là cậu chủ vẫn đề huề ngồi trong xe tay nhẹ nhàng lật tờ báo gã lên tiếng 
- Vẫn chưa đi sao? 
- Con bé này cứ đòi lại hoa. Khánh trả lời. 
- Trả thêm tiền cho cô ta, tôi không muốn chậm thêm. 
Khánh nhìn gã rồi miễn cưỡng rút tiền ra trả, Saphi giật lấy trên tay Khánh rồi vòng qua bên gõ cửa xe, cửa kính từ từ hạ xuống bên trong xuất hiện một bộ mặt đẹp như tranh vẽ nét đẹp thể hiện sự lạnh lùng cô độc. 
Vèo...vèo...xấp tiền trên tay Saphi ném thẳng vào mặt gã chưa kịp hiểu ra chuyện gì Hải Băng cảm thấy khó thở bởi có một bàn tay túm lấy cổ áo. 
- Đừng tưởng có tiền muốn sao cũng được. Giọng Saphi đanh thét lại bỏ tay ra khỏi cổ áo của gã Saphi móc trong túi ra mấy tờ tiền một lần nữa lại ném vào mặt gã mà nói. 
- Coi như tôi mua lại. 
Saphi mở cửa xe lấy cành đào trước sự ngạc nhiên của Khánh, Saphi liếc xéo, phủi tay bước đi mãi lúc sau Khánh mới cất được tiếng nói. 
- Cậu chủ. 
- Đi thôi. 
- Để con bé lấy đi dễ vậy sao? Chúng ta vất vả nửa ngày trời mới kiếm được một cành đào như ý. 
- Bỏ đi. 
- Nhưng... 
- Nghe tôi nói gì không đã bảo bỏ đi. Hải Băng cáu gắt Khánh lặng lẽ lái xe đi. 
Hình ảnh Saphi ném tiền vào mặt cứ quanh quẩn trong đầu, từ trước tới nay chỉ có gã mới có quyền ném tiền vào mặt người khác, đây là lần đầu gã bị ném trớ trêu lại là con gái, Hải Băng cố lật tung trí óc để nhớ ra xem gương mặt vừa quen thân vừa xa lạ đó là ai tại sao ném tiền vào mặt mình một cách mạnh bạo, tiền cắt vào da thịt thật đau rát như ai đó cố tình tát thật mạnh vào mặt mình. 
Cứ nghĩ mà vẫn chưa nghĩ ra mình đã gặp ở đâu, chỉ có điều thay đổi đó là mái tóc dài được cột cao, làn da trắng hồng, đôi mắt màu hổ phách rất lôi cuốn, đôi mắt thể một vẻ đẹp mờ ảo kỳ bí được bao bọc bởi lớp sương mù. " Đúng rồi" Hải Băng muốn đứng bật dậy khiến Khánh giật mình lệch tay lái, Khánh lên tiếng gọi mấy lần mà Hải Băng vẫn không trả lời. 
Cô gái ấy chính là vị hôn thê của mình bởi chưng mẹ chỉ định hôn ước đấy cũng là di nguyện cuối cùng của mẹ trước khi qua đời. 
Mỹ Linh có một nét đẹp trời ban tặng, chưa có một cô gái nào cùng trang lứa đẹp hơn, nét đẹp thể hiện sự kiêu xa khó gần nhiều chàng rất muốn chinh phục nhưng đều mang một nỗi thất vọng trong lòng, vậy mà Hải Băng không hề thích dù chỉ là một chút một chút thôi. Buổi tiệc 3 năm về trước Mỹ Linh mà gã biết có mái tóc màu hạt dẻ được cắt tỉa rất moden, Mỹ Linh bữa nay gã gặp lại khác hoàn toàn, có điều gã vẫn cảm thấy lạ tại sao Mỹ Linh không nhận ra người mà mình sẽ phải gả cho, tại sao Mỹ Linh lại ở đây rất nhiều vấn đề thắc mắc cần giải thích nhưng rồi tự đặt ra câu hỏi và tự mình trả lời cho câu hỏi đó. 
day la noi dung footerday la noi dung footerday la noi dung footerday la noi dung footerday la noi dung footer* 
Ngôi biệt thự rộng lớn nằm ngay trung tâm thành phố vốn đã im lìm lạnh lẽo nay được dịp ồn ào mọi người đi ra đi vào để dọn dẹp nhà cửa đón năm mới, tiếng ông quản gia không ngớt đôn thúc người làm. 

Khiết Văn mỉm cười khi nhìn thấy cậu con giai mới đi du học trở về, Hải Băng không thèm để ý đến bố mình chỉ đảo mắt nhìn chung quanh ngôi nhà, mọi vật chung quanh vẫn như cũ không có gì thay đổi, ngôi nhà vẫn lạnh lẽo như mọi khi, người giúp việc lặng lẽ đi vào đi ra như một bóng ma lầm lối họ chỉ cặm cụi lo công việc của mình. 

Hải Băng bước thẳng về phía phòng của mình lúc này cậu chỉ muốn nghỉ ngơi sau một chặng đường dài. 
- Anh Băng. Tiếng gọi lảnh lót cất lên từ ngoài cửa, một thân ảnh nhỏ đem theo mùi hương thơm lao tới ôm lấy cánh tay Hải Băng khiến cậu giật mình không kịp phản ứng. 
- Anh về mà không nói cho em biết, may mà dì Lan nhìn thấy báo cho em hay. Giọng cô gái như hờn như trách. Hải Băng giật mình nhìn cô gái, cô gái tuổi 15 đến 16, mái tóc ngắn cắt tỉa rất gọn gàng tạo cho khuôn mặt vốn xinh đẹp nay càng đẹp hơn" Cô gái trưa nay tại sao lại..." đúng thế vì khuôn mặt này rất giống cô gái đã ném tiền vào mặt mình, chỉ có điều hơi khác một chút, cô gái gặp ở vườn đào có mái tóc đen tuyền dài tuyệt đẹp, cô gái có nét đẹp yêu kiều thơ dại ngây, mới gặp lần đầu đã có cảm tình, còn cô gái đứng trước mặt lại có vẻ đẹp kiêu xa, chói lọi như ánh nắng mặt trời khiến người ta có cảm giác khó gần, cô gái ở vườn đào có nét đẹp dịu hiền như ánh trăng rằm khiến người ta chỉ muốn ngắm nhìn, đưa tay chạm vào để nắm bắt lấy vẻ đẹp " Mình có bị ảo ảnh không?" Hải Băng thầm suy nghĩ quên rằng mình đang muốn đi nghỉ, hai khuôn mặt giống nhau như đúc chỉ khác nhau về mái tóc một ngắn một dài. 
Mỹ Linh ôm chặt lấy cánh tay không chịu buông miệng tíu tít hỏi không ngừng không hề chú ý đến biểu hiện của Hải Băng. 
Mỹ Linh đưa ra trước mặt Hải Băng một hộp qùa được gói rất cẩn thận 
- Em lựa chọn mãi mới được như ý hy vọng anh sẽ thích. 
Hải Băng bởi chưng dự hồi lâu mới nhận. 
- Mình đi chơi nhé. Mỹ Linh đề nghị 
- ....?! 
- Đi nhé anh... 
Khánh nhìn thấy nét mặt nhăn nhó khó chịu của Hải Băng thấy vậy bèn lên tiếng. 
- Cô Mỹ Linh hãy để hôm khác đi được không, cậu chủ cả ngày ngồi trên máy phăng cũng đã doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat thấm mệt thành ra cần được nghỉ ngơi. 
Mỹ Linh nhìn nét mặt Hải Băng sau đó miễn cưỡng ra về, chỉ có thế Hải Băng bước nhanh lên lầu 
- Ơ...cậu chủ. Khánh tròn mắt nhìn thấy Hải Băng ném hộp quà vào sọt rác. 
- Cô Mỹ Linh tặng tại sao cậu lại... 
- Nếu anh cảm thấy tiếc hãy nhặt lấy mà dùng. 
Hải Băng bước nhanh về phía phòng của mình. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét