truyen sex| doc truyen hay

Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014

Nhật Ký Của Một Gái Bao Sinh Viên

Ngày… tháng …năm


 


Trời lại mưa. Trong con hẻm nhỏ hun hút, tôi ngồi lặng lẽ nhìn những hạt mưa đan xéo qua ô cửa sổ, rơi lộp độp trên mái nhà bản nhạc nao lòng. Tôi lại đau đáu hướng về vê nhà, chắc giờ này mẹ lại dầm mưa tát nước tràn qua khe cửa, còn ba hẳn đang hì hục che lại những chổ dột trên mái tôn cũ. Đã ba tháng rôi phụ huynh không gởi tiền dạy cho mình, nhắc mãi nhưng họ cứ lờ đi.


 


Nhat ky cua mot gai bao sinh vien


Thảo về. Là bạn cùng phòng mà hiếm khi gặp nó. Từ ngày nó có "bồ" là đại gia nào đó, chỉ thấy nó thỉnh thoảng lướt về nhà, rạng rỡ với quần là áo lượt, mua cho mình vô khối thức ăn, rồi thủ thỉ kể về "chú người yêu" với ánh mắt lấp lánh hạnh phúc. Dù không nói ra nhưng mình cũng có đôi phần ghen tị với nó. Cùng là sinh viên với nhau, mình lại có phần xinh xắn hơn, với vô khối người thầm thương trộm nhớ nhưng mình lại không thể quyết định ngay.


 


Yêu sinh viên ư? Không, mình không muốn tiếp tục lo lắng cơm, áo, gạo, tiền, nhà cửa mỗi ngày. Yêu "đại gia" để được như Thảo thì mình lại không dám dù biết nếu chấp nhận như thế, mình sẽ thoát được cảnh túng thiếu, sẽ được thoải mái mua sắm quần áo, trang sức đắt tiền và hơn nữa là được thoát khỏi căn phòng trọ tối thăm ẩm thấp này.


 


Ngày… tháng… năm


 


Sau nhiều ngày được săn đón, quà cáp, năn nỉ, mình đồng ý đi chơi với chú M. Mình đồng ý cũng vì nể lời Thảo nài nỉ mấy ngày nay, đi vì mình cũng đã nhận quá nhiều quà của chú M. Nhưng lòng mình bất an vì sợ bạn bè trông thấy, sợ người ta chê cười. Nhưng mọi lo lắng dập tắt khi chú M đến trên chiếc xe hơi đắt tiền và bó hoa hồng trắng thật to. Mình được chú M nâng niu như một nàng công chúa, được chào đón bất cứ nơi nào mình đến và những lời khen ngợi cùng ánh mắt đắm đuối của chú khiến mình như trôi trên mây.


 


Nhat ky cua 1 gai bao sinh vien


 Sự yêu chiều của "chú" làm tôi ngất ngây


 


Ngày… tháng… năm


 


Số tiền chú M "đầu tư" cho mình ngày càng nhiều. Dần dần, việc chú đưa tiền cho mình trở nên bình thường hơn, mình cũng chẳng còn ngần ngại gì khi nhận của chú nữa. Hôm qua, Linh - lớp trưởng đến tận phòng trọ chỉ để thông báo cho mình biết lịch thi ba môn còn nợ kèm với ánh mắt ái ngại. Linh chưa về mình đã nhấp nhổm không yên vì điện thoại của chú M cứ réo vang. Lần này mình sẽ đi công tác với chú ở tận Hà Nội. Mình chưa từng đi máy bay cũng chưa từng ra Hà Nội nên rất háo hức. Đó cũng chính là động cơ khiến mình vượt qua những băn khoăn, lo lắng và e ngại điều tiếng của người khác.


 


Ngày… tháng… năm


 


Chuyện gì đến cũng đến. Mình đã chính thức trở thành… "bồ nhí" của một đại gia (điều mà trước đây mình thấy kinh tởm). Chú M đã thuê cho mình một căn nhà mới với đầy đủ tiện nghi để mình được thoải mái, nở mày nở mặt với bạn bè và cũng để tránh ánh mắt dò xét của bạn cùng trọ mỗi khi chú M đến "nghỉ lại".


 


 Ngày… tháng… năm


 


Bắt đầu những cuộc tình chóng váng, tôi khôn khéo biết làm nũng, mè nheo với những mánh khóe dễ thương để moi tiền từ túi các đại gia. Người thì mua quần áo, người thì sắm vật dụng trong phòng, người thì chu cấp vài ba tháng tiền học, kẻ thì chuyên đưa đón và mời cơm… Cứ như thế, cuộc sống của tôi chỉ lo ngày ngày trang điểm thật đẹp, lên lịch gặp gỡ với các con mồi để tiền cứ thế "tuồn" vào túi mình.


 


 Nhưng các "đại gia" có tuổi ấy cũng không phải những tay non trong việc đổi chác này. Để kiếm được món tiền lớn từ họ, tôi phải chấp nhận ở trong căn hộ mà họ luôn có chìa khóa để đến bất cứ lúc nào, dùng điện thoại họ mua và quản l‎y số. Tuy nhiên, cứ vài ba tháng tôi lại tìm cách đổi sang một đại gia khác để có những chiêu mới hơn và  kiếm tiền nhanh hơn.


 


Ngày… tháng… năm


 


Bốn năm làm thân tầm gởi với danh phận "gái bao", nhìn lại mình, tôi thoảng thốt vì những điều được và mất.


 


Tôi đã bị đình chỉ  học, việc làm không có. Nhiều lần chịu những trận đánh ghen thừa sống thiếu chết của các bà vợ, họ cấu xé, đánh đập và sỉ nhục tôi giữa phố. Những trận đòn dằn mặt khi các "gái bao" dành giựt "đại gia", những lời nói xấu, xỉa xói của các "đồng nghiệp" nhằm hạ nhục danh tiếng của mình với "đối tượng". Nhưng đã lao vào cuộc sống làm thân tầm gửi tôi đã phải sống chung với điều tiếng, sự sỉ nhục, soi mói của bạn bè, xã hội.


 


Cũng đã nhiều lần tôi nuốt nước mắt vào lòng ngăn cản không cho ba mẹ lên thăm bởi sợ mẹ biết công việc mình đang làm. Ba mẹ sẽ nghĩ gì về cô con gái họ yêu thương và đặt biết bao hy vọng đang phải làm một công việc mà họ không bao giờ muốn nghĩ đến?


 


Cũng đã rất nhiều lần tôi ao ước, thèm muốn mình có thể dứt ra khỏi con đường nhung lụa nhưng nhơ nhuốc này và thèm một tình yêu nồng ấm thực sự, một cuộc sống tự do và bình yên.


 


Để rồi đêm đêm, thoát khỏi lớp vỏ trang điểm đẹp đẽ và trở lại là mình, tôi đã hàng ngàn lần tự hỏi "Mình sẽ đi về đâu khi tuổi xuân qua đi?" - câu hỏi mà chính tôi cũng không thể trả lời cho mình…

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét