truyen sex| doc truyen hay

Thứ Năm, 10 tháng 4, 2014

Truyện ngắn - Hey, tình yêu, tao thích mày

'Bị'' tỏ tình... 
Tối thứ 7. Công viên. 
- Lâu lắm mới thấy bà ra ngoài á, tính đi tu à? 
Trang, đứa bạn cùng lớp với nó. 
- Tu gì, tui đang nhai cuốn tiểu thuyết vừa mua. 
- Dạo này bà lạ lắm nha, ít nói nè, lạnh lùng nè, mặt lúc nào cũng đăm chiêu làm mấy đứa trong lớp mặt mũi cũng như bà lun á. 
- Hơ hơ. Sức ảnh hưởng của bản cô nương ghê thật. 
- Ọe, hì, dù sao thấy bà nói chuyện lại bình thường là tui mừng rùi, thứ 2 lên thông báo mới được. 
- Này này, bà tính làm Tuấn chuột II đấy à. 
- Tui cho một dép bây giờ, cấm bà so sánh tui với nó nghen. 
- Làm gì dữ vậy, he he. 
- Cười gì gian dữ vậy má? 
- Có gì đâu, thứ 2 tui sẽ làm một cuộc ghép đôi đó mà. 
- Đừng nói là bà... 
- Đúng rồi á, tui mà đã ra tay thì chắc chắn thành công. HAhaha... 
- Bà được lắm... 
*Vọt lẹ* 
- Bà đứng lại đó cho tui... 
- Never, ngu gì đứng lại cho bà lia dép. 
*Rầm* 
- Sao bà phanh gì kì vậy. - nhỏ Trang cau có hỏi nó. 
- Ơ, vụ gì đây bà? Nhìn như mấy cái kiểu tỏ tình mà tui hay đọc trong truyện teen ấy. 
- Sao bà biết tỏ tình? 
- Thì có cái trái tim hoa hồng, xung quanh còn nến nữa, rồi thì bóng bay xung quanh đài phun nước nữa kìa, người đông thế này là tỏ tình rồi. 
- Eo, không biết nhỏ nào sướng dữ bà nhỉ? 
- Biết làm gì, chỉ tổ GATO (gen ăn tức ở). 
- Ê này, nếu bà được tỏ tình như thế thì có đồng ý không. 
- Chưa biết, tùy người tỏ tình nữa. 
*WAaaa...* 
Bỗng nhiên đám đông xung quanh hét lên rầm rộ. À, thì ra là nhân vật chính đã xuất hiện. 
- Ơ Linh, kia không phải ông Nguyên à. 
- CÁI GÌ? -nó hét lên đầy bất ngờ nhưng vẫn không át nổi tiếng hò hét xung quanh. Thì ra là Nguyên, đằng xa xa là nhỏ hôm bữa nó gặp. 
- Về. 
- Sao về sớm thế, đang vui mà. 
- Mày thích thì ở lại, tao về. 
Linh vừa bước được một bước. 
- LINH... 
Khựng lại, tiếng ... Nguyên mà. Nó quay lại thì thấy trước mặt mình không phải là Nguyên mà là nhỏ đó. Nhỏ bỗng nhiên cười thật tươi, ''một nụ cười rất dễ thương, nhưng kèm theo chút nham hiểm.'' - nó nghĩ, phút chốc rùng mình. Cô bé đó nắm lấy tay nó dắt xuống cây cầu, hàng người hai bên tách ra, nhường đường cho 2 cô bé xinh xinh đi xuống. Đơ ra không hiểu gì, quay lại đằng sau thì con bạn đã mất hút vào đám đông. Chưa kịp hỏi cô bé chuyện gì đang xảy ra thì cô bé đã chạy mất, bỏ lại nó dưới chân cầu như ''con nai vàng ngơ ngác đứng trên hàng gạch lát.'' 
Tiếng nhạc được bật lên, nó ngó nghiêng mọi phía để xem nhạc bắt nguồn từ đâu. A, là bài ''A little love - Fiona Fung'', một ca khúc nhẹ nhàng, dễ thương mà nó thích. Rồi năm chàng trai từ trong đám đông đến trước mặt nó với áo sơ mi trắng, nơ đỏ, quần jeans đen bắt đầu nhảy, những động tác nhảy hiện đại được thể hiện một cách uyển chuyển và bài hát được nối liền cùng ca khúc ''Only one - BoA'', thì liền xuất hiện thêm năm cô gái nữa, họ nhảy đôi, trông thật tuyệt, nhưng điều còn tuyệt hơn nữa là ngay sau đó những người đứng xem từ nãy đến giờ cùng nó, bỗng kéo vô xung quanh đài phun nước và hòa mình trong âm nhạc cùng bài hát ''Stronger - Kelly Clarkson''. Đang nhảy những động tác mạnh mẽ bỗng dưng họ dừng hẳn lại, nhạc cùng dừng, họ đồng loạt chỉ tay lên trái tim trên đài phun nước. Nơi mà nãy giờ nó không để ý, có một chàng trai ngồi bên trái tim hoa hồng, giọng hát quen thuộc cất lên, là Nguyên đang ngồi đó, trên tay là cây đàn gitar, giọng hát nồng ấm của Nguyên vang lên. 
'' Tình cờ mình quen biết 
Vào 1 ngày trời xanh nắng 
Buông xuôi nơi con tim, đưa đôi chân em đang bước đi với những câu chuyện buồn 
Đừng nhìn về quá khứ 
Đừng tự làm nhòe đôi mắt mình, mong em sẽ vui hơn, khi phía trước đường dài kia sẽ mãi luôn 
Có 1 người lặng lẽ, đứng bên em vô hình 
Giấu đi những tâm tư của mình và 
Nghĩ đến em từng thương nhớ ấy đang đong đầy 
1 người lặng lẽ, sống bên em chân thành 
Đến khi vết thương trong em lành lại 
Gió sẽ mang niềm vui ấm áp hơn mỗi ngày 
Và em sẽ là giấc mơ mỗi đêm anh trông chờ 
Dù anh không thể đến bên em và trao những ngọt ngào 
Thì em hãy luôn sống những phút giây em yêu đời 
Và 1 người nào đó sẽ luôn theo sau những bước chân 
Dẫn lối em đến nơi bình yên...'' 
Cô bé lúc nãy từ đâu chạy lại, đưa nó một cái micro rồi lại biến mất. Và cất lên ngay sau đó là giọng hát nhẹ nhàng, trong sáng mà trầm lắng của nó, những câu hát quen thuộc mà nó tưởng chừng như đã quên: 
''Đi theo sau với những giấc mơ 
Chỉ cần thấy những nỗi buồn em tan biến đi 
Và hãy mãi nở nụ cười trên môi mềm 
Cầu mong nơi ấy 
Bình yên sẽ khiến những rung động trở về 
Và em sẽ là giấc mơ mỗi đêm anh trông chờ 
Dù anh không thể đến bên em và trao những ngọt ngào 
Thì em hãy luôn sống những phút giây em yêu đời 
Và 1 người nào đó sẽ luôn theo sau những bước chân 
Dẫn lối em đến nơi bình yên...'' 

''Người nào đó'', bài mà Nguyên rất thích. Còn nó không thích, nhưng không hiểu sao cứ hát là bài đó lại hiện lên đầu tiên, có lần Nguyên vô tình nghe được chọc nó làm nó về sau không hát nữa. Mới đó mà đã một năm rồi nó mới nghe lại bài này, từ ngày hai đứa học lớp 10. Nó hiểu, giờ thì... nó đã hiểu... đây là... màn tỏ tình dành cho nó. 
Câu hát cuối cùng kết thúc, cũng là lúc Linh đã đến trước mặt Nguyên, nước mắt đã rơi ra tự lúc nào. Nhẹ nhàng giơ bàn tay với những ngón thon dài lau nước mắt cho nó. Mặt nó thì cứ cúi gằm xuống, dường như không dám đối diện với Nguyên, người mà bây giờ nó không thể chỉ coi như một người bạn... Siết chặt tay Linh, dắt vào giữa trái tim lung linh toàn hoa với nến, Nguyên thì thầm: 
- Này, sao mày lại khóc thế, chắc tại tao ''hét'' hay quá hả? 
- ... 
- Ơ này, đừng bảo đứng đây mà ngủ luôn rồi nhá?! 
-... 
Mọi người cười ồ lên, nó vẫn không phản ứng. Thật ra thì tình trạng lúc này của nó là mặt như trái gấc chín, chân tay như thừa thãi, miệng thì không thể thốt được lời nào cho dù mọi ngày có hùng hổ thế nào đi nữa, đại loại đối với nó là cực kì kì cục. 
Nâng khuôn mặt của nó lên, nhìn thẳng vào mắt nó. 
- Hôm nay tao muốn nói với mày một chuyện vô cùng quan trọng đối với tao, mà đối với mày cũng thế... 
- Khỏi nói tao cũng biết. - nó cắt ngang câu tỏ tình cảu Nguyên. 
- HAHAhaha.... 
Xung quanh lại nổ lên một tràng cười nữa vì bao nhiêu thứ 2 đứa nói đều tuôn vào mic và ra khỏi loa mà. 
- Ấy ấy, đừng vội, có 50% à, nghe tao nói đã nhé. Chý ý, thơ tao copy nên hay phết mày ạ, đợi khi nào dạt dào cảm xúc tao sáng tác tặng mày sau, công tao học cả tuần đấy... 
- Tặng Linh một cơn mưa, giữa trưa hè nắng nóng 
Tặng Linh một giọt nắng, sưởi ấm chiều cuối đông 
Tặng Linh sắc cầu vồng, để thấy đời rực rỡ 
Tặng Linh một trái tim rộng mở, để Linh được yêu thương 
Tặng Linh cả con đường, sải chân dài Linh bước 
Tặng Linh một điều ước, Nguyên sẽ làm ông tiên 
Tặng Linh chút bình yên, giữa đường đời vội vã 
Khi nào Linh vấp ngã, Nguyên sẽ đỡ Linh lên 
Khi Linh thấy buồn phiền, Nguyên lau khô nước mắt 
Cả khi Linh vui nhất, Nguyên sẽ cùng sẻ chia 
Dù có phải xa lìa, đừng quên Nguyên Linh nhé 
Đơn giản vì một lẽ, Nguyên mãi mãi yêu Linh. 
- Còn nữa nè, Nguyên sẽ là mưa, nắng, cầu vồng, trái tim Nguyên cũng sẽ tặng Ling, tặng kèm con đường, điều ước, bình yên nữa. Nguyên muốn Linh sẽ đi cùng Nguyên suốt quãng đời còn lại vì ta là thanh mai trúc mã mà. He he. Linh ơi, I LOVE YOU. 
*Bốp bốp bốp bốp...* 
Những tiếng vỗ tay, hò hét xung quanh vang lên không ngớt. Bây giờ, nó đã bình tâm lại, và đang suy nghĩ về những gì vừa diễn ra... 
- Linh, Linh làm người yêu Nguyên và đồng thời làm ... vợ hờ của Nguyên nhé. Hì hì, khi nào lớn, cưới nhau, Linh sẽ làm vợ chính thức của Nguyên luôn, nhé nhé... 
Và mỗi từ nhé, Nguyên lại nhìn Linh một cách trẻ con vô cùng đáng yêu, mắt chớp chớp long lanh, nắm tay Linh lắc lắc như đang làm nũng vậy. Khiến mọi người xung quanh không khỏi bật cười, ánh mắt chờ đợi câu trả lời từ Linh. 
- Nguyên à, Linh... 
- Ừ, gì cũng được, Linh nói đi. - Nguyên nhìn Linh chăm chú. 
- Nguyên... hết cửa rồi...

Chương 5: ...Tao thích mày... 
Đám đông im lặng, Nguyên bất động. 
- Nguyên, Nguyên hiểu Linh nói gì không? 
- Nguyên... Nguyên không hiểu... 
- Thì đại loại là Nguyên không còn cửa nữa... 
-... 
- Ơ, không hiểu thật à 
- Không... - trả lời thơ ngây. 
- Ý Linh là... Nguyên... không còn cửa thoát khỏi Linh á. 
Nguyên nhảy cẩng lên vì vui sướng. Mọi cười thở phào, cười nhẹ nhỏm vì món quà bất ngờ của Linh. Ôm lấy Linh xoay mấy vòng liền làm nó hoa mắt chóng mặt. 
- Cho Linh xuống, không Linh rút lại hết. 
Nguyên cười xòa thả nó xuống, khuôn mặt vẫn không thể bớt vui mừng. 
- Nếu Linh đã đồng ý thì... 
Nguyên rút từ túi áo ra một chiếc hộp nhỏ, thon dài, đưa cho nó. 
- Tặng Linh á. 
Nó mở ra, bên trong là một cặp vòng cổ. Mỗi cái có mặt dây là một nửa trái tim khắc tên Linh và Nguyên. 
- Đeo cho Nguyên nhé. ¬- ánh mắt Nguyên lấp lánh hơn bao giờ hết làm nó phải bật cười. Nguyên cũng đeo lại cho nó. Dây chuyền đẹp thật. <3 
Nguyên ôm lấy nó như một minh chứng rằng từ bây giờ nó là của Nguyên và sau này cũng vậy. 
 
Nắm tay nhau trên con đường về nhà, nãy thì câm như hến mà giờ miệng nó lại hoạt động liên tục. 
- Cô bé lúc nãy là ai thế? 
- À, là... mà Linh ghen à? 
- Ghen á, ai thèm. -mặt nó phụng phịu. 
- Bé đó là người yêu em họ Nguyên, nhờ nó tư vấn về vụ tỏ tình ấy mà. 
- Thế sao suốt cả tuần Linh liên lạc với Nguyên không được? 
- Điện thoại một nơi, người một nẻo với lại bận tập tành nữa. Hì hì. Nhỡ run quên hết thì sao. 
- Run á, đùa à, nãy thấy gan lắm mà, làm hoành tráng thế mà. 
- Ừ thì nãy không run nổi tại thấy Linh á, sợ run quên hết kịch bản dị chết. ^v^ 
Nó chỉ biết cười thật tươi. Tình yêu của nó là Nguyên, và Nghĩa chỉ là tình cảm ngộ nhận thôi, đã qua rồi cái thời tình yêu con nít đó. 
 
*ting ting* 
H:vk ieu ngu ngoan! <3 
L:ukm. ck cug~ the. s2 
H:fai da. chu sao lai ukm. >,<'' 
L:da. ck ngu ngoan! vk met rui, nay khoc nhiu wa'. :( 
H:ukm. ieu vk nhiu' nhiu' lam. g9! ^^ 
L:da. pjpj ck. <3 S2 <3 ^^ 
Tặng ck nè: 
- 3 từ 8 chữ 1 tình cảm =-''I LOVE YOU'' 
- 3 từ 8 chữ 1 tâm trạng =-''I MISS YOU'' 
- 3 từ 8 chữ 1 hành động =-''I KISS YOU'' 
- 3 từ 8 chữ 1 thói quen =-''I NEED YOU'' 
... VK LOVE CK FOREVER... 
The end!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét